Vậy là đã tròn hai năm ngày anh và em chính thức trở người yêu của nhau rồi anh nhỉ. Hai năm ấy so với một đời người là không dài nhưng cũng không phải là quá ngắn để em và anh hiểu nhau nhiều hơn. Hai năm với biết bao kỷ niệm ngọt ngào, đấy ắp những yêu thương mà cũng không ít những giọt nước mắt của sự xa cách. Nhưng tất cả khó khăn đó cáng khiến chúng ta xích gần lại nhau hơn, em yêu anh nhiều hơn.
Anh một người con trai mạnh mẽ, trầm lặng, không lãng mạn, không ngọt ngào như những người con trai mà em biết. Nhưng khi đi bên anh, em thấy cảm giác bình yên, ấm áp đến lạ kì. Ngày đầu tiên đến với em, anh chỉ nói rằng anh chọn em chỉ vì anh muốn tìm người yêu anh, anh muốn chính tình cảm thực sự của em sẽ làm anh yêu em. Tình yêu đến với anh chỉ có vậy, nhẹ nhàng tựa như một áng mây lờ lững trôi giữa bầu trời mênh mông.
Em thì lại hoàn toàn trái ngược với anh, em yếu đuối, nhẹ nhàng, hay mơ mộng và có đôi chút ngọt ngào như tia nắng đầu mùa. Em thích anh từ cái thuở mà áo trắng, hồi nhiên, thơ mộng… Cái thuở của những lời yêu ngây ngơ đến không nói lên lời, những ánh mắt ngượng ngùng lén trao nhau qua từng khuôn cửa sổ của lớp học.
Hãy cứ nắm chặt tay để vượt qua, để anh và em đến được bến bờ bình yên anh nhé! (Ảnh minh họa)
Rồi cái tình yêu ấy đã theo em lớn dần theo năm tháng như những ngọt
lửa thổi bùng băng giá của màu đông. Em đã đủ chín chắn, mạnh mẽ. Nhưng
đối anh em vẫn là cô bé ngây ngô, bé bỏng, yếu đuối… cần sự che chở, cần
một bờ vai, con tim mạnh mẽ, ấm ấm từ anh.Ngày hôm nay khi lặng lẽ nhìn lại những gì mà chúng mình đã cùng nhau đi qua, cùng nhau trải con đường, em hạnh phúc khi nhận ra rằng anh yêu em đến nhường nào và em cũng vậy. Hạnh phúc khi nhận ra rằng em có ý nghĩa với cuộc đời anh nhiều lắm!
Nắm chặt tay em, anh nhé!
Để không một khe hở nào len vào giữa đôi ta...
Để những ngón tay luôn đan khít nhau, tạo thành bức tranh hạnh phúc...
Để em thuộc từng vết chai trong lòng bàn tay anh...
Để em cảm nhận rõ hơn về anh...
Để em biết tình anh sâu lắng và mạnh mẽ... sẽ giúp em vượt qua những nỗi lo sợ mơ hồ, những lo lắng băn khoăn...
Dẫu cho có bất cứ điều gì xảy ra, dẫu cho có phút giây nào đó, em giận dỗi rút tay về, thì anh hứa nhé vẫn nắm chặt tay em. Nắm chặt tay em anh nhé, bởi vì em yêu anh!
Cảm ơn cuộc đời đã cho em gặp anh, cho em biết anh, cho em được yêu anh. Em biết anh yêu em vô cùng yêu em và em cũng vậy. Dẫu rằng con đường mà hai chúng ta đang đi còn lắm những chông gai và thử thách nhiều đang chờ đợi ở phía trước. Nhưng dù thế nào đi nưa thì hãy cứ nắm chặt tay để vượt qua, để anh và em đến được bến bờ bình yên anh nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét