Pages - Menu

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

Vì sao tôi coi nhẹ trinh tiết?

Bình thường tôi không thích đôi co với những vấn đề vô thưởng vô phạt, muôn đời không phân định kẻ thắng người thua như thế này trên internet. Nhưng hôm nay rảnh rỗi lại trong tư thế gái sắp lấy chồng nên muốn nói về kinh nghiệm của bản thân:vì sao tôi không thèm giữ trinh.
Ngày trước khi tôi 20 tuổi tôi cũng nghĩ giống như các bạn nam ở đây, về tiết hạnh phụ nữ. Là con gái tôi muốn được người đàn ông của tôi tôn thờ, tôi cảm thấy hạnh phúc vì được người đàn ông của mình thờ vì cái sự trong trắng ấy. Tôi cố gắng chiều chuộng, chăm sóc anh ấy, chăm sóc gia đình anh ấy. Tôi không bao giờ về nhà sau 10h tối,không cả uống bia đừng nói là uống rượu. Tôi cố gắng để đoạt lấy cái công dung ngôn hạnh. Để được tung hô là người phụ nữ chuẩn mực, tôi cho rằng những đứa con gái mất trinh là hư hỏng, là sẽ không bao giờ được đàn ông trân trọng. Nói chung là thời đó tôi thích leo lên bàn thờ ngồi, tuy có vất vả nhưng vẫn tự mình vuốt ve mình mấy ai được ngồi trên bàn thờ, haha.
Rồi tôi đi du học, tôi đến phương tây, cái đất nước này chả ai care bạn làm ji. bạn có thể thờ chúa hay thờ phật, hoặc theo đạo hồi. Bạn thích lấy chồng sớm hay sống với nhau mà chẳng làm đám cưới và vẫn có con cái, bạn thích còn trinh hay mất trinh. Nói chung là chẳng ai quan tâm, quan trọng là bạn có hạnh phúc với cuộc sống của bạn không. nếu bạn hạnh phúc bạn được hưởng, nếu bạn khó khăn hoặc có vấn đề xã hội sẽ giúp đỡ bạn. K quan trọng bạn đi bằng ji, chọn con đường nào, chỉ có cái đích đến của hạnh phúc là quan trọng. Tôi học cách yêu bản thân hơn, vì chỉ có 1 mình nên chỉ cần làm những ji mình thích. Tôi học, tôi chơi tôi kết bạn. Thỉnh thoảng tôi đi club cuối tuần với bạn bè, ăn mặc 1 chút rực rỡ và sexy, thoa chút môi đỏ, đi đôi giày cao gót và tôi tự tin bước. Tôi chẳng đến đó để tìm tình 1 đêm, tôi đến để uống 1 chút, vui 1 chút, yêu bản thân 1 chút và để thấy đời đẹp hơn. Đàn ông có thể nghĩ thấy tôi hấp dẫn hay hư hỏng tôi chẳng quan tâm. Cái tôi quan tâm là tôi thấy mình như thế nào, và tôi thấy tôi đẹp hơn mọi ngày. Tôi tham gia hội sinh viên làm việc từ thiện, các thành viên đến từ mọi nơi trên thế giới, có người thích party tiệc tùng, có người theo đạo hồi chưa bao giờ uống đồ có cồn và cầm tay con trai. Mỗi người một văn hóa, nhưng kết cục chúng tôi làm việc nghiêm túc và không mệt mỏi để góp phần 1 chút nào đó cho thế giới. con người bình đẳng, họ giữ riêng niềm tin của họ, nhưng điều đó k ngăn cản họ làm việc và yêu quý nhau như 1 gia đình. Tôi học được một điều, thế giới k có giới hạn, giới hạn là do con người đặt ra. Đó là lý do vì sao phương tây đi trước chúng ta cả trăm năm. Cuộc đời quá ngắn ngủi, tôi càng đi nhiều, càng học nhiều tôi càng thấy còn nhiều cái mình phải học, nhiều nơi mình phải đi. Tôi thấy mình đã phí thời gian để không tự mình yêu thương mình vì những điều người khác đặt ra. Tôi học được cách làm những điều mình cảm thấy hạnh phúc, chứ không phải được cảm thấy hạnh phúc vì những điều người khác muốn mình phải làm.



Rồi tôi gặp anh,chúng tôi đang chuẩn bị, tháng 5 này chúng tôi sẽ làm lễ cưới tại đây, là trong thời gian sắp tới chúng tôi cũng sẽ vẫn sống ở đây. Anh hơn tôi nhiều tuổi, tôi yêu anh vì sự hiểu biết và thông minh của anh,và quan trọng nhất anh là người làm cho tôi cảm thấy anh yêu tôi vì chính bản thân tôi, điều mà tôi thấy sa sỉ với người trước. Anh sẵn sàng đưa tôi đi khắp nơi, làm mọi thứ cho tôi vui, nấu ăn rửa bát anh cũng chẳng nề hà. Tôi có thể lúc làm gái quê ngây thơ, cưỡi ngựa, hái cherry hoặc lúc lại là tôi sexy đi vào club có anh bên cạnh tháp tùng. Anh cũng là người đầu tiên làm cho tôi biết sự thăng hoa của sex khi 2 con người hòa quyện với nhau. Sau khi đó thì tôi thấy sex thật là thích, nó vừa là yêu, lãng mạn, đam mê và nhục dục. Nó là một điều trong hàng trăm điều khiến chúng tôi hạnh phúc hơn. lần đầu tiên của tôi không có máu, anh cũng chẳng hỏi tôi là tôi mất hay tôi đánh rơi ở đâu, anh chỉ hỏi em có được thoải mái và thăng hoa không. trộm nghĩ lỡ như ngày xưa giữ gìn rồi lấy phải thằng yếu sinh lí thì cả đời không biết thế nào là sướng, haha.
nói chung zai Việt sống ở nước ngoài nhiều năm, chịu sự giáo dục của phương tây cũng có rất nhiều điểm mạnh. Tuy nhiên là phụ nữ phương tây cũng sướng quá nhiều khi cũng hơi quá tàn nhẫn với đàn ông. Có một điểm yếu trong văn hóa phương tây là con người trong quá trình mưu cầu hạnh phúc quá dễ dàng để từ bỏ. Nhiều khi chỉ vì những hiểu lầm nhỏ, nhưng xích mích k đáng có mà họ sẵn sàng từ bỏ gia đình trước khi tìm cách sửa chữa nó. Vậy nên tỉ lệ ly hôn của phương tây mới cao là vậy, chúng tôi sẽ cố gắng hòa hợp những cái tốt nhất cảu 2 nền văn hóa. Tôi không muốn tranh luận với các anh đực rựa ở đây, mà tôi muốn nhắn với chị em. mọi người hãy làm những ji` mình cho là hạnh phúc, nếu muốn yêu hãy cứ yêu, chỉ nhớ nên tỉnh táo, đừng làm vì đàn ông muốn thế, hãy làm vì mình. Mình muốn yêu, muốn được thăng hoa trong sex với người mình yêu hãy cứ làm. Mình muốn giữ gìn để trao cho người xứng đáng hãy cứ giữ. Nhưng nên nhớ tất cả vì mình muốn thế, dù tình yêu có không kết thúc đẹp như mình muốn thì hãy mỉm cười và tiếp tục yêu bản thân,đưng hối tiếc vì mình đã rất hạnh phúc với người đó, chỉ có là duyên chưa đến mà thôi. Và mình sẽ chờ đợi cho người tiếp theo cũng yêu bản thân mình như mình vốn được hưởng, dù có là bao lâu chăng nữa.
Hãy yêu lấy cơ thể mình, bản thân mình, chăm sóc và nâng niu nó. Tôi không cổ xúy cho lối sống buông thả, nếu các em dễ dãi nghĩa là các em đã coi rẻ bản thân mình. Hãy trân trọng người yêu thương mình thực sự, yêu mình vì chính mình, thì sex cũng là một cách hưởng thụ tình yêu. Tuy nhiên làm ji cũng cần có hiểu biết, nếu chưa sẵn sàng làm mẹ thì hãy biết cách bảo vệ bản thân. Hãy có trách nhiệm với cơ thể mình các em ah. Nếu lỡ như các em nhìn nhầm người, người ta phụ bạc mình thì nên nhớ, đó là 1 điều may mắn vì mình không làm 1 cái mistake lớn là sống với người không trân trọng mình cả đời. Nhớ nhé mỉm cười và sống hạnh phúc, đám cưới không phải đích đến mà mới chỉ là sự khởi đầu.

Không có nhận xét nào: