Ngoại tình vì thành đạt hơn chồng
Tiếp xúc với nhiều đồng nghiệp nam tôi nhận ra chồng mình thấp kém. Rồi tôi cặp với một giảng viên, học vị tiến sĩ nước ngoài. Từ đó khách sạn trở thành nơi chốn hẹn hò. Đúng là tình dục đã đem lại cho tôi một sức sống mới, một lực hấp dẫn mà tôi không thể cưỡng lại được.
Hôm nay, tôi- một người vợ, người mẹ xin trải lòng với
các độc giả vì tôi đã phạm phải lỗi lầm quá lớn, hậu quả thật nặng nề
do tôi đã lầm đường lạc lối. Tôi ngoại tình, nhục nhã, day dứt và có lúc
đã định tìm cái chết để thoát khỏi mặc cảm tội lỗi với chồng con, với
cha mẹ hai bên, và cả bạn bè đồng nghiệp. Nhưng nhờ sự thứ tha, bao dung
của chồng cùng hai con mà tôi mới đứng dậy để sống, để chuộc lại lỗi
lầm, để sống tốt hơn, xứng đáng là mẹ của các con.
Tôi may mắn có được công việc tương đối tốt tại một trường đại học tại thành phố HCM, một công chức nhà nước, mọi thứ đều tốt ở tuổi 32 của mình. Tôi quan hệ rộng, các anh em đồng nghiệp trong cơ quan đều quý mến. Cuộc sống vợ chồng tốt đẹp sau 8 năm cùng hai con một trai, một gái. Thời gian hàng ngày hầu như tôi dành cho công việc, những buổi liên hoan, tiệc tùng cùng đồng nghiệp, chuyện con cái tôi phó mặc cho chồng và ông bà nội ngoại.
Tôi tự mãn cho mình là thành đạt và có quyền hưởng thụ cuộc sống, chăm chút cho bản thân hơn, cảm nhận mình còn trẻ đẹp. Tiếp xúc với nhiều đồng nghiệp nam tôi nhận ra chồng mình thấp kém, những đàn ông có học vị cao, lịch lãm, lương cao làm tôi mờ mắt và càng coi thường chồng hơn, vì anh có thu nhập ít hơn tôi. Thậm chí tôi phải nuôi luôn cả chồng.
Tôi biết anh mặc cảm và đang cố gắng cải thiện kinh tế gia đình, từ đó tôi cho mình cái quyền tự do, muốn làm theo ý thích để khẳng định mình. Tôi đã ảo tưởng, sung sướng khi nghe những lời khen tặng từ đồng nghiệp, cho rằng mình hơn 30 tuổi, có hai con mà vẫn còn trẻ đẹp. Trong số đó có một giảng viên với học vị tiến sĩ nước ngoài làm tôi bị cuốn hút. Ban đầu chỉ là quan hệ công việc, những buổi cơm trưa và rồi tôi đã lạc lối, xem quan hệ tội lỗi này là niềm vui cho cuộc sống.
Sau buổi tiệc sinh nhật của anh chúng tôi đã lao vào nhau như thiêu thân, từ đó khách sạn trở thành nơi chốn hẹn hò. Đúng là tình dục đã đem lại cho tôi một sức sống mới, một lực hấp dẫn mà tôi không thể cưỡng lại được. Càng tâm sự tôi càng nhục nhã với bản thân mình. Tưởng chừng tôi có thể giấu chồng để thoải mái ngoại tình nhưng khổng thể che giấu mãi chuyện tội lỗi. Vợ người tình của tôi đã phát hiện và đến gặp trực tiếp chồng tôi.
Anh như chết đứng khi nghe tin tôi ngoại tình vì anh tin, yêu tôi tuyệt đối. Anh không mắng chửi tôi, không tra khảo, chỉ im lặng suốt 3 ngày và nhẹ nhàng hỏi chuyện "nếu em không còn yêu anh nữa, không còn xem gia đình con cái là quan trọng thì em cứ nói. Anh sẽ giải thoát cho em đi tìm tình yêu mà em đang muốn tìm".
Khủng khiếp hơn, vợ người tình đã đến cơ quan tôi thông báo và mọi người đều biết. Cha mẹ ruột tôi đã tường tận, mẹ tôi đã khóc vì nhục nhã, không biết ăn nói sao với thông gia. Tôi như điên loạn, khóc rất nhiều, day dứt và tỉnh ngộ ra mình đã gây hậu quả rất lớn.
Tôi van xin chồng tha thứ, quỵ ngã suốt một tuần lễ không ăn uống, đắm chìm trong hổ thẹn. Lúc này đây tôi mới nhận ra chỉ có chồng là yêu mình nhất, con cái là tài sản quý giá nhất. Cha mẹ chồng vẫn đối xử với tôi rất bình thường, chồng vẫn chăm sóc và quan tâm tôi nhưng anh đang rất đau. Niềm tin của chồng với tôi đã mất, tôi càng thấy mình khốn nạn hơn bao giờ hết.
Anh nắm tay tôi và nói lời thứ tha, khuyên tôi nên sống có đạo đức và trách nhiệm hơn để còn dạy dỗ con cái. Tôi như sống lại vì tình yêu của chồng. Tôi sẽ ráng lấy lại niềm tin yêu từ chồng.
Chồng ơi, em xin lỗi anh nhiều, em ân hận lắm rồi. Mong bài học của tôi là sự cảnh tỉnh với mọi người. Phụ nữ cần lắm một nơi mình về vì nơi đó có người luôn yêu thương và tin yêu mình. Tôi xin lỗi, lỗi do tôi tất cả.
Tôi may mắn có được công việc tương đối tốt tại một trường đại học tại thành phố HCM, một công chức nhà nước, mọi thứ đều tốt ở tuổi 32 của mình. Tôi quan hệ rộng, các anh em đồng nghiệp trong cơ quan đều quý mến. Cuộc sống vợ chồng tốt đẹp sau 8 năm cùng hai con một trai, một gái. Thời gian hàng ngày hầu như tôi dành cho công việc, những buổi liên hoan, tiệc tùng cùng đồng nghiệp, chuyện con cái tôi phó mặc cho chồng và ông bà nội ngoại.
Tôi tự mãn cho mình là thành đạt và có quyền hưởng thụ cuộc sống, chăm chút cho bản thân hơn, cảm nhận mình còn trẻ đẹp. Tiếp xúc với nhiều đồng nghiệp nam tôi nhận ra chồng mình thấp kém, những đàn ông có học vị cao, lịch lãm, lương cao làm tôi mờ mắt và càng coi thường chồng hơn, vì anh có thu nhập ít hơn tôi. Thậm chí tôi phải nuôi luôn cả chồng.
Tôi biết anh mặc cảm và đang cố gắng cải thiện kinh tế gia đình, từ đó tôi cho mình cái quyền tự do, muốn làm theo ý thích để khẳng định mình. Tôi đã ảo tưởng, sung sướng khi nghe những lời khen tặng từ đồng nghiệp, cho rằng mình hơn 30 tuổi, có hai con mà vẫn còn trẻ đẹp. Trong số đó có một giảng viên với học vị tiến sĩ nước ngoài làm tôi bị cuốn hút. Ban đầu chỉ là quan hệ công việc, những buổi cơm trưa và rồi tôi đã lạc lối, xem quan hệ tội lỗi này là niềm vui cho cuộc sống.
Sau buổi tiệc sinh nhật của anh chúng tôi đã lao vào nhau như thiêu thân, từ đó khách sạn trở thành nơi chốn hẹn hò. Đúng là tình dục đã đem lại cho tôi một sức sống mới, một lực hấp dẫn mà tôi không thể cưỡng lại được. Càng tâm sự tôi càng nhục nhã với bản thân mình. Tưởng chừng tôi có thể giấu chồng để thoải mái ngoại tình nhưng khổng thể che giấu mãi chuyện tội lỗi. Vợ người tình của tôi đã phát hiện và đến gặp trực tiếp chồng tôi.
Anh như chết đứng khi nghe tin tôi ngoại tình vì anh tin, yêu tôi tuyệt đối. Anh không mắng chửi tôi, không tra khảo, chỉ im lặng suốt 3 ngày và nhẹ nhàng hỏi chuyện "nếu em không còn yêu anh nữa, không còn xem gia đình con cái là quan trọng thì em cứ nói. Anh sẽ giải thoát cho em đi tìm tình yêu mà em đang muốn tìm".
Khủng khiếp hơn, vợ người tình đã đến cơ quan tôi thông báo và mọi người đều biết. Cha mẹ ruột tôi đã tường tận, mẹ tôi đã khóc vì nhục nhã, không biết ăn nói sao với thông gia. Tôi như điên loạn, khóc rất nhiều, day dứt và tỉnh ngộ ra mình đã gây hậu quả rất lớn.
Tôi van xin chồng tha thứ, quỵ ngã suốt một tuần lễ không ăn uống, đắm chìm trong hổ thẹn. Lúc này đây tôi mới nhận ra chỉ có chồng là yêu mình nhất, con cái là tài sản quý giá nhất. Cha mẹ chồng vẫn đối xử với tôi rất bình thường, chồng vẫn chăm sóc và quan tâm tôi nhưng anh đang rất đau. Niềm tin của chồng với tôi đã mất, tôi càng thấy mình khốn nạn hơn bao giờ hết.
Anh nắm tay tôi và nói lời thứ tha, khuyên tôi nên sống có đạo đức và trách nhiệm hơn để còn dạy dỗ con cái. Tôi như sống lại vì tình yêu của chồng. Tôi sẽ ráng lấy lại niềm tin yêu từ chồng.
Chồng ơi, em xin lỗi anh nhiều, em ân hận lắm rồi. Mong bài học của tôi là sự cảnh tỉnh với mọi người. Phụ nữ cần lắm một nơi mình về vì nơi đó có người luôn yêu thương và tin yêu mình. Tôi xin lỗi, lỗi do tôi tất cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét