Thì 10 năm sau đó, những người phụ nữ tuổi 25 cũng lặp lại mình một
lần nữa. Bởi rồi cũng đến lúc phải đi qua cái trạm trung chuyển từ một
thiếu nữ thành một người đàn bà trung niên. Cái gì giao thời cũng dở dở
ương ương.
Nên những phụ nữ tuổi 25 cũng trở nên thất thường, mưa nắng. Họ bực bội khi bị một thằng nhãi nhép gọi bằng “bé con” nhưng hoảng hốt khi nhìn thấy một nếp nhăn sau đuôi mắt.
Họ không còn trẻ đẹp để đua đòi với tuổi mười tám, nhưng chưa đủ mặn mà và quyến rũ của đàn bà ba mươi. Đôi khi, họ hốt hoảng không hiểu mình đang ở thái cực nào. Nên thường thấy họ đứng rất lâu ở những con đường mua sắm. Không phải không tiền, không phải không thích. Chỉ vì họ không hiểu mình nên chọn thứ nước hoa cho tâm trạng của mình, Princess Purple ngọt như một thanh kẹo ngon hay Channel No.5 khát khao mà quý phái.
Phụ nữ 25 đã biết mình đẹp hay không. Họ đã thôi ăn kẹo mút, chum môi, mở to mắt chớp chớp khi máy hình đưa đến. Họ thường chỉ cười, vì hiểu vẻ đẹp nằm ở sự tự nhiên. Nếu ngây thơ cũng đã toát lên đấy vẻ ngây thơ. Nếu quyến rũ thì tự nó vốn đã là quyến rũ. Nếu cá tính thì cũng chẳng cần một tấm hình mới nói được cá tính của mình. Cũng người phụ nữ ấy, nếu đến năm 30, họ sẽ chẳng còn cần phải cười nữa. Bởi họ đã nhìn thấy mình đủ dịu dàng, đằm thắm hay không ở nét mặt của chồng con, đủ quyến rũ hay không bởi ánh nhìn của đàn ông quanh mình. Tuổi 25 chưa làm được điều đó, họ cần một nụ cười để nói mình là ai.
Những chuyện cổ tích thần tiên hoàng tử lấy công chúa đã không còn hấp dẫn phụ nữ 25. Bắt họ tin vào chuyện tình đẹp không tỳ vết khó như bắt họ lên trời. Bởi đã biết bất hạnh, đã khổ đau, dù có hạnh phúc cũng đã trải qua và còn tiếp tục biết bao thăng trầm. Họ cũng đã thôi rơi nước mắt với những mối tình ung thư kiểu Đại Hàn. Họ biết đàn ông nào rồi cũng biết tìm cho mình bến dừng mới, đằng sau cái kết thúc một chiều “cô gái chết, chàng trai ngồi khóc rưng rưng” ở cuối bộ phim. Nói chung, họ đã hiểu tình yêu không đẹp như họ tưởng. Đàn ông không hoàn hảo như họ mộng mơ. Vậy mà lạ thay, đôi khi họ bỗng ao ước ngây ngô “năm nay có giai ngon tự nhiên rơi trúng đầu”. Rồi hí hửng hết xem bói bài, đến coi phong thủy, cứ ở đâu bảo có “năm nay có kẻ yêu thương” thì bắt cúng kiếng thế nào cũng nhất nhất nghe theo. Rồi chờ mãi chẳng thấy “kẻ yêu thương” nào xuất hiện, họ đành chủ động tìm kiếm một cách rạch ròi: đàn ông công việc, đàn ông để yêu, đàn ông làm chồng. Họ sắp lịch hẹn hò như lịch làm việc, chuyên nghiệp tạo lên những cảm xúc lãng mạn khi ở bên cạnh người đàn ông. Thế rồi sau lưng, trò chuyện với lũ bạn thân, họ vứt hẳn những mỹ từ “anh ấy”, “anh yêu” mà thay bằng “lão”, “hắn ta”, “y” hay “thằng cu lớn nhà tớ” (nếu chẳng may đã tóm được anh làm chồng)
Nên những phụ nữ tuổi 25 cũng trở nên thất thường, mưa nắng. Họ bực bội khi bị một thằng nhãi nhép gọi bằng “bé con” nhưng hoảng hốt khi nhìn thấy một nếp nhăn sau đuôi mắt.
Họ không còn trẻ đẹp để đua đòi với tuổi mười tám, nhưng chưa đủ mặn mà và quyến rũ của đàn bà ba mươi. Đôi khi, họ hốt hoảng không hiểu mình đang ở thái cực nào. Nên thường thấy họ đứng rất lâu ở những con đường mua sắm. Không phải không tiền, không phải không thích. Chỉ vì họ không hiểu mình nên chọn thứ nước hoa cho tâm trạng của mình, Princess Purple ngọt như một thanh kẹo ngon hay Channel No.5 khát khao mà quý phái.
Phụ nữ 25 đã biết mình đẹp hay không. Họ đã thôi ăn kẹo mút, chum môi, mở to mắt chớp chớp khi máy hình đưa đến. Họ thường chỉ cười, vì hiểu vẻ đẹp nằm ở sự tự nhiên. Nếu ngây thơ cũng đã toát lên đấy vẻ ngây thơ. Nếu quyến rũ thì tự nó vốn đã là quyến rũ. Nếu cá tính thì cũng chẳng cần một tấm hình mới nói được cá tính của mình. Cũng người phụ nữ ấy, nếu đến năm 30, họ sẽ chẳng còn cần phải cười nữa. Bởi họ đã nhìn thấy mình đủ dịu dàng, đằm thắm hay không ở nét mặt của chồng con, đủ quyến rũ hay không bởi ánh nhìn của đàn ông quanh mình. Tuổi 25 chưa làm được điều đó, họ cần một nụ cười để nói mình là ai.
Những chuyện cổ tích thần tiên hoàng tử lấy công chúa đã không còn hấp dẫn phụ nữ 25. Bắt họ tin vào chuyện tình đẹp không tỳ vết khó như bắt họ lên trời. Bởi đã biết bất hạnh, đã khổ đau, dù có hạnh phúc cũng đã trải qua và còn tiếp tục biết bao thăng trầm. Họ cũng đã thôi rơi nước mắt với những mối tình ung thư kiểu Đại Hàn. Họ biết đàn ông nào rồi cũng biết tìm cho mình bến dừng mới, đằng sau cái kết thúc một chiều “cô gái chết, chàng trai ngồi khóc rưng rưng” ở cuối bộ phim. Nói chung, họ đã hiểu tình yêu không đẹp như họ tưởng. Đàn ông không hoàn hảo như họ mộng mơ. Vậy mà lạ thay, đôi khi họ bỗng ao ước ngây ngô “năm nay có giai ngon tự nhiên rơi trúng đầu”. Rồi hí hửng hết xem bói bài, đến coi phong thủy, cứ ở đâu bảo có “năm nay có kẻ yêu thương” thì bắt cúng kiếng thế nào cũng nhất nhất nghe theo. Rồi chờ mãi chẳng thấy “kẻ yêu thương” nào xuất hiện, họ đành chủ động tìm kiếm một cách rạch ròi: đàn ông công việc, đàn ông để yêu, đàn ông làm chồng. Họ sắp lịch hẹn hò như lịch làm việc, chuyên nghiệp tạo lên những cảm xúc lãng mạn khi ở bên cạnh người đàn ông. Thế rồi sau lưng, trò chuyện với lũ bạn thân, họ vứt hẳn những mỹ từ “anh ấy”, “anh yêu” mà thay bằng “lão”, “hắn ta”, “y” hay “thằng cu lớn nhà tớ” (nếu chẳng may đã tóm được anh làm chồng)
PHỤ NỮ TUỔI 25
Người ta thích ca ngợi tuổi 18, tuổi 20, đôi khi tuổi 30 được tôn vinh như một thời điểm chin muồi của người đàn bà và tuổi 40 là thời điểm mùa xuân trở lại lần cuối. Không ai thích ca ngợi tuổi 25, mặc dù đó là một con số tròn vành vạnh.
Tuổi 15 đánh dấu tuổi dậy thì, có sự chuyển mình từ một đứa trẻ con thành thiếu nữ. Những cô gái tuổi 15 thường trở nên ương bướng, ngang ngạnh và cô độc trong vỏ ốc của mình. Bởi hoang mang chưa hiểu mình muốn gì, thích được nâng niu như trẻ nhỏ hay đòi hỏi tự do của một người trưởng thành.
Nhưng buồn thay, phụ nữ 25 chưa đủ lạnh lùng để xem đàn ông như công
cụ. Họ chủ động bắt đầu những mối quan hệ, rồi thường lạc lối trong
những ma trận mình tự vẽ ra. Phụ nữ 30 khi vào cuộc làm ăn, có thể ngủ
một đêm để đổi 1 deal tiền tỷ. Phụ nữ 25 nếu làm điều đó thì khi thức
dậy, nhiều khả năng họ sẽ khóc khi nhìn người đàn ông bỏ đi…Bởi đôi khi,
họ đã trót định giá người đàn ông đó cao hơn cái deal mình vừa ký….
Thật may mắn cho người đàn ông nào tìm được phụ nữ 25 làm vợ. Họ đủ trưởng thành để không bắt bạn làm bạch mã hoàng tử như tuổi 15, đủ thông minh để giả vờ tin những lời dối gian bạn nói, nhưng họ còn chút lãng mạn để theo đuổi một cuộc hôn nhân có tình yêu. Nên nếu bạn tìm được phụ nữ 25, đừng đợi họ đến 30 mới cưới. Bởi đến tuổi 30, họ sẽ còn thông minh hơn nữa, để lựa chọn – tôi – công việc hay gia đình. Dù họ chọn gia đình, thì bạn đừng tin đó là vì bạn. Họ chọn con cái làm thú vui sau giờ làm việc và săn sóc bạn như cây cảnh thêm hoa thêm lá cho đời mình …
Người ta thích ca ngợi tuổi 18, tuổi 20, đôi khi tuổi 30 được tôn vinh như một thời điểm chin muồi của người đàn bà và tuổi 40 là thời điểm mùa xuân trở lại lần cuối. Không ai thích ca ngợi tuổi 25, mặc dù đó là một con số tròn vành vạnh.
Tuổi 15 đánh dấu tuổi dậy thì, có sự chuyển mình từ một đứa trẻ con thành thiếu nữ. Những cô gái tuổi 15 thường trở nên ương bướng, ngang ngạnh và cô độc trong vỏ ốc của mình. Bởi hoang mang chưa hiểu mình muốn gì, thích được nâng niu như trẻ nhỏ hay đòi hỏi tự do của một người trưởng thành.
Thật may mắn cho người đàn ông nào tìm được phụ nữ 25 làm vợ. Họ đủ trưởng thành để không bắt bạn làm bạch mã hoàng tử như tuổi 15, đủ thông minh để giả vờ tin những lời dối gian bạn nói, nhưng họ còn chút lãng mạn để theo đuổi một cuộc hôn nhân có tình yêu. Nên nếu bạn tìm được phụ nữ 25, đừng đợi họ đến 30 mới cưới. Bởi đến tuổi 30, họ sẽ còn thông minh hơn nữa, để lựa chọn – tôi – công việc hay gia đình. Dù họ chọn gia đình, thì bạn đừng tin đó là vì bạn. Họ chọn con cái làm thú vui sau giờ làm việc và săn sóc bạn như cây cảnh thêm hoa thêm lá cho đời mình …